Saturday, September 26, 2015

Vườn Địa Đàng - (Bài của Trần Ngọc Châu đoàn 97)





VƯỜN ĐỊA ĐÀNG   

By Trần Ngọc Châu

Địa Đàng trên chốn Đồi Xanh,            
Quanh năm trái ngọt trĩu cành thấy mê !
BIẾT LÀNH BIẾT DỮ * đừng "bê",
BỒNG LAI TIÊN CẢNH dễ về khó qua *...
         Nói đến VƯỜN ĐỊA ĐÀNG là phải liên tưởng tới vườn cây đầy trái ngon quả đẹp của ông bà nguyên tổ trong Thánh Kinh. Còn Vườn Địa Đàng ở Nha Trang là phải nghĩ tới ĐỒI LA-SAN, nơi thắng cảnh tuyệt vời có một không hai trên hành tinh chúng ta. Cảnh vật hữu tình hữu ý, đồi núi trùng trùng điệp điệp với chung quanh đầy biển cả mênh nông. Từ đồi cao nhìn xuống thành phố trông như một bức tranh thủy mạc, mờ mờ ảo ảo trong làn hơi sương huyền hoặc ...            Diện tích khu đồi thật vĩ đại, chính vì thế mà vườn ở khắp mọi nơi, lại um tùm, đâu đâu cũng thấy cây và bóng mát. Khu vườn chính nằm ở dưới triền dốc (Bocage). Muốn đi tới đó phải xuống một dãy thang cấp bằng đá sâu thăm thẳm. Trên đường đi có trồng hai hàng mít sai đầy trái lúc nào cũng thơm lựng ngang lấp lững tầm tay với mọi người. Nào trái tròn to đến cả người ôm gồm đủ loại như ướt, ráo, dòn cơm và có cả Tố Nữ nữa. Chuẩn sinh và các đoàn thể cấm trại thường vùi dập trái vô các hang hố phủ đầy rơm, lá khô hay cỏ để chờ cơ hội mà vui thú ăn vụng trộm ! Nhưng quả tình nếu có xơi sạch nguyên trái cũng phải là hạng hợm ăn hay như kiện tướng Lê Như Hổ nước ta !... “Đánh” không hết thì cất giấu trong xó xỉnh hay bụi rậm nào đó để chờ cơ hội thanh toán tiếp. Lâu lâu tụi ni cũng giả đò đi bách bộ rồi lạc vô bụi mà mò mẫm tìm hương thừa của ai đó đang giấu kín mà phỏng tay trên !... Nhưng coi chừng,“Ăn vụng phải biết chùi mép” nếu không mùi mít chín sẽ tự tố giác mình ! Hồi mới xây các phòng học cho trường Tiểu Học mới có trồng thêm những hàng mít giống có trái cơm dầy và thơm ngon tuyệt ...          Gần cuối đường đi về phía trái là khu vườn cây chính có rào giậu hẳn hoi. Thường thì chuẩn sinh khó vào được trong ni vì có các nhân viên nhà dòng coi giữ. Bên trong có giếng to vĩ đại để cung cấp nước cho toàn đồi. Các gia cầm như công rực rỡ muôn màu, rồi gà tây, ngang, ngỗng, thỏ, dê, cừu, cùng chim muôn đủ loại. Trái cây thì có vú sữa trông thật hấp dẫn do bởi màu sắc thay đổi, lấp lánh dưới ánh mặt trời. Nhưng lại càng “mê li” hơn bởi hình thể đa dạng. Chẳng hạng vú sữa câu có hình thon gầy, nhỏ gọn như trái câu tươi tựa như các thiếu nữ vừa "mới lợn" thật ngộ nghĩnh nàm thao ! Riêng vú sữa bơ hồng (khi chín có vỏ hồng nhạt, vỏ mỏng cơm dày) trông đầy đặn, căng tròn tựa như những phụ nữ đầy sức sống vươn lên. Vú sữa mướp thì hơi dài trông mạnh bạo, rắn rỏi và thiên nhiên như của các thiếu nữ miền sơn cước. Còn vú sữa nếp thì tròn đầy, phát triển toàn vẹn như bầu sữa mẹ trông thật đáng yêu v.v...         Thường thì vú sữa chín cây không nên ăn liền vì còn nhiều mủ. Muốn ăn cần phải bóp đều chung quanh. Nhưng phải thật nhẹ nhàng, nếu không sẽ bị giập và chảy nhựa ! Hãy bóp cho đều, cho tới khi nó mềm ra, rồi cắn nhẹ ở phần cuống cho vừa một miệng ôm rồi mút vào. Hãy hút lấy từ từ chất dịu ngọt của nước cốt sữa. Chầm chậm hút lấy để cảm thấy mùi thơm, ngọt, thanh, mát của chất cốt. Rồi sau đó mới ngậm lấy cái cơm có hòa với nước cốt cùng nhai từ từ để loại ra cái hột mà phun bỏ đi. Xong nuốt từ từ để hưởng lấy nguồn khoái cảm tuyệt dịu, thơm ngon ngọt ngào của trời cho tợ như em bé đang bú lấy bầu sữa mẹ mà thấy phê !...
                   Rồi đến Likima, còn gọi là trái trứng gà hay Ô-Ma rơi rụng đầy vườn. Đây là loại trái thường được dọn cho các chuẩn sinh trong giờ cơm. Ăn riết rồi sinh ngán nên thường châm biếm gọi là trái KÍT GÀ. Thường thì trái Likima chín cây ăn liền không thấy ngon. Phải đem giú cho tới khi mềm nhũn như lên men ăn thật tuyệt. Nhớ lần bị phạt (hay bị quên) hổng ăn cơm trưa vì không thuộc bài VĂN TẾ TRẬN VONG TƯỚNG SĨ của Frère Pio ĐÔNG, may nhờ Cụ VỌNG tiếp tế cho mấy trái Likima mà thấy tinh thần sảng khoái dzui hơn (hic hic)!
         Loại trái cây tiếp theo cũng thường được tiếp tế trong giờ ăn là Mãn Cầu hay còn gọi là trái Na, mãn cầu ta thường có nhiều hột. Loại mãn cầu dai ít hột, cơm lại thơm dai và đậm đà hơn. Mãn cầu rất dễ trồng lại sai quả dễ phân chia cho nhà đông con như trên đồi. Những lũ hay trộm vặt, vì phải tranh thủ lo dzọt lẹ nên thường nuốt trọng cả hột mãn cầu, mà hậu quả là thường bị sao quả tạ hành hạ cho đớn đau cả tuần lễ liền ...
 Với táo dai, ăn vừa giòn lại ngọt ngọt chua chua hấp dẫn, nhỏ gọn, dễ dằn túi, ăn dần, tiện lợi, và nhất là dễ tránh sự dòm ngó của “phe ta”. Ổi thì ê hề, nhưng coi bộ cũng không hấp dẫn anh em, có lẽ vì sợ ... hột !
       Xoài thì khỏi chê, thường dùng chín. Xoài tượng thích ăn sống trái dài hột lép có vị ngọt chua mà thanh chấm với muối ớt ... Ôi, mùi vị mặn, ngọt, chua, cay tổng hợp. Một sự pha lẫn tuyệt diệu như bay bổng lên chín tầng mây và ... thật yummy làm sao ! Các trưởng nữ Hướng Đạo, Hùng Tâm Dũng Chí và các Cô Giáo thường chết mê chết mệt với những loại xoài ni. Và dĩ nhiên ông thầy quản lý khi mô cũng cười híp mắt vì được các Evà ni tưng tiu, nịnh hót để được tặng … xoài !
         Riêng với thanh long thì đỏ rợp cả mùa hè. Thủy thổ nơi đây trồng thanh long rất hợp. Thanh long sống bám trên những thân cây lớn mà sinh hoa kết quả. Những trái thanh long đỏ hồng phủ rợp từ trên cao trông như những chiếc lồng đèn giăng từ trời cao để đón mừng những chú rồng bay uốn lượn từ trên không. Cảnh ngoạn mục đó trông như chốn thần tiên chỉ có nơi tiên cảnh !...
                Ngoài ra còn có khế, cam, nhãn, SABÔCHÊ, mãn cầu Xiêm, chuối, nho v.v... hầu như cây ăn trái nào cũng có. Khu VƯỜN ĐỊA ĐÀNG nơi đây thường chứng kiến những chú chuẩn sinh có thú hay hái trộm. Chẳng hạn Phương Cao, Nghĩa Bà Già và một số anh em thường lợi dụng giờ nghỉ trưa hay đêm tối để chui vô vườn mà thưởng thức. Nhiều khi cũng bị phát hiện do tính lơ là quên “lau chùi mép” mà bị phạt piquet hay quỳ gối đến xưng phù nhưng vẫn chứng nào tật nấy, nghĩa là vẫn luôn vui thú hái trộm cho dù có phải chấp nhận thương đau ...
                 Ngoài khu trái cây chính, đồi La San còn có khu vườn nhà bếp. Nơi đây có mấy cây Likima luôn là đề tài cho lũ chuẩn sinh đi lấy cơm bị trể, vì ăn chùng ăn lén quên cả giờ giấc hay quá tinh nghịch ném đá, ném lon mà sao trái không rụng, lại bay vô nồi súp nóng hổi của cả đồi, làm cho cả bọn ăn canh có mùi ... đá ! Phía sau dãy nhà bếp có khu vườn mọc um tùm kín đáo. Ngồi trốn trong bụi tha hồ mà vui thú ăn vụng trộm khó ai nhìn thấy. Vườn có đủ loại cây, nhưng trổi vượt vẫn là những cây vú sữa thuộc loại thâm niên, nghĩa là cho rất nhiều trái nhỏ (loại vú sữa câu). Qua khỏi khu vườn nầy, chạy dài xuống các bậc thang cấp bằng đá đến tận trại nuôi heo của nhà dòng có cây me to bị “quỷ ám”. Nghĩa là ai đụng đến nó thì cũng từ què tới bị thương ! Nhớ thuở nào, lũ quỷ sứ gồm Trứ Nẫu, Nghĩa Bà Già, Minh Xi và Hoàng Thái trèo me. Kết quả là có người bị té lọi tay, u đầu và chảy máu !... Rồi đến vườn cây nho nhỏ xinh xinh và sinh sau đẻ muộn của Thỉnh Viện. Cuối cùng là khu vườn Nhà Tập, nơi đây trồng đủ loại cây, đặc biệt có giống nho ngọt được gây giống đầu tiên ở Khánh Hòa. Tiếng đồn vang xa khắp mọi miền và ai ai cũng nô nức muốn biết tiếng nơi đây. Riêng các đoàn thể cấm trại thì thường khoái Tra ngoài sân vườn Nhà Tập. Ăn có vị ngọt và chát. Hột thì to, bao bọc bên ngoài là lớp vỏ nâu xậm trông thật hấp dẫn. Nhai trong miệng rồi phun hột ra như bắn phi tiêu cũng sướng mê tơi. Ngoài ra, các Frères còn có các khu vườn ăn trái nổi tiếng khác như ở FARRAUT và LƯƠNG SƠN ...
  Hoa và những “bông hoa biết nói”           


Nói đến VƯỜN ĐỊA ĐÀNG ở Đồi La San mà không nói đến hoa, đến cảnh hay đến người là cả một thiếu xót. Vườn hoa ở Đồi La San luôn khoe màu khoe sắc hầu như quanh năm, nhất là trong những ngày hội lớn,“văn nghệ”…  Nào hồng nhung, tía, vàng đủ loại.  Rồi thược dược, cẩm chướng, lan v.v… như thôi thúc dập dìu những tài tử giai nhân.  Và những bông hoa biết nói đã chọn nơi chốn này để khoe sắc hay tính chuyện như ri:
Giai nhân nay hẹn lên đồi,
 Tìm xem các chú thử lôi tên nào …
 Ông thầy xem số nói rào:
 “Lợi thì có lợi … nhưng ‘khều’ nàm thao” !?!

           Dù gì cũng có “tiếng sét ái tình”... Nơi đâu có trái cấm, nơi đó càng có sức quyến rũ lạ thường. Chỉ những người quyết chí tu hành mới đạt thành chánh quả!... Xin người đẹp hãy buông tha, vì đây là …  trái cấm!  

  Những “Bông Hoa Biết Nói” đang khoe sắc hay “chiêu mời” trong những ngày hội lớn …   
Ai xinh trong chiếc áo màu,
 Để tôi ng ngẩn, dáng sầu tương tư.
 Tình yêu tôi hãy còn dư …
 Phần chia cho Chúa, nửa dư … tặng nàng !!! 
Ai xinh trong chiếc áo dài,

  Để tôi trông ngẩn hình hài đáng yêu.

  Tại tôi hay tại dáng kiều,

  “Tình” xin dâng Chúa, chữ “iêu” tặng nàng…

             Rồi thời cuộc đảo điên, sau năm 1975 toàn bộ Đồi La-San bị trưng thu để nhường cho các sinh viên và những cán bộ công nông từ rừng núi trở về … Khu Vườn Địa Đàng nay trở nên xác xơ, bàn ghế bị đập phá (để làm củi), công trình kiến trúc Đồi bị thay đổi và xây cất vô trật tự v.v… thì những ký ức trên đây là để tiếc thương cho một “Thiên Đường Đã Mất” của thời vàng son thuở nào …
ĐỊA ĐÀNG cây trái xác sơ,
Còn đâu năm tháng như mơ CÕI BỒNG.
 Tiên, phàm nay đã chạy dzông,
  Để cho Mường, Mán thay bông trồng mì …


 
Thân mến,
Châu Kool (Group Exodus 97)
* BIẾT LÀNH BIẾT DỮ: Cây cấm trong Kinh Thánh, ý nói các trái cây đều cấm hái ở trên Đồi.
* “BỒNG LAI TIÊN CẢNH dễ về khó qua”: Vườn Địa Đàng ở Đồi La-San; coi chừng dễ bị đuổi về, khó xin vô.


No comments:

Post a Comment